Thuở còn bé, tôi rất thích những buổi tối cúp điện. Nhà nhà đều tối u u như nhau, đâu đâu cũng thấy những ngọn đèn dầu, những cây nến lập loè. Đó đây, những thanh niên tụm năm túm ba ôm đàn ca hát giết thời gian - cái thứ vốn xưa nay được xem là quý giá nhất.
Cúp điện nghĩa là khỏi phải làm việc nhà, nghĩa là chưa cần phải học bài... vui lắm. Cúp điện tạo ra sự công bằng xã hội bởi nhà giàu cũng như nhà nghèo, tất cả đều trong cảnh mờ mờ ảo ảo rất "thắm đậm tình quê hương". Mỗi khi có điện trở lại, cả xóm, cả khu phố thậm chí cả một quận bừng lên một niềm hân hoan mà những ai chưa chứng kiến không bao giờ có thể hiểu được. Tiếng hò hét, tiếng chạy ầm ầm của trẻ con về nhà rộn ràng khắp nơi. Người ngoài cuộc dễ nhầm tưởng đâu đó đang mở hội. Những "kỷ niệm" ấy tôi cứ tưởng sẽ không bao giờ tìm lại được.
Lớn hơn một chút, khi phải căng mắt học thi, tôi mới thấy thấm thía thế nào là cúp điện. Những buổi tối bên ngọn đèn dầu, mắt đọc, tay viết, còn tay kia ... đập muỗi, thỉnh thoảng tôi tự hỏi: mình đang sống ở thế kỷ nào thế nhỉ ?
Ra trường, đi làm việc, lại vẫn cứ cúp điện. Những hệ thống máy tính hiện đại bỗng chốc trở thành các khối sắt vô dụng, mấy cái màn hình cứ nằm lì ra đó như trêu gan cùng bóng tối. Trong cái không gian ảm đạm ấy thỉnh thoảng lại nghe tiếng lách cách gõ bàn phím, tiếng click chuột. Có lẽ ai đó hoặc làm việc theo quán tính hoặc chẳng biết việc gì để làm. Tất nhiên cảm nhận của tôi về cúp điện đã chai sạn hơn. Tôi chẳng thể nào cảm nhận được những hương vị ngọt ngào trong không gian ấy như thuở ấu thơ. Tôi cũng chẳng còn tự hỏi mình đang ở đâu. Thật đáng buồn thay !
Giờ đây, từ nơi xa xôi hướng về quê hương, được tin "tháng tư có thể cắt điện sinh hoạt giờ cao điểm" mà lòng quặn đau. Những người có trách nhiệm nói đến khả năng cắt điện thật nhẹ nhàng. Nhẹ nhàng như người cha một hôm về nói với gia đình: " gạo nhà mình sắp hết, gia đình ta sẽ ... cắt dần những bữa ăn". Sad
Biết trách ai được.
Một điều gì đó rất trớ trêu đang diễn ra trên quê hương tôi. Khi mưa nhiều, người dân ít dùng điện thì mấy cái hồ thuỷ điện lại tràn trề nước, đôi khi phải xả bớt. Đến khi trời nắng nóng, nhà nhà dùng máy lạnh, quạt máy thì cũng là lúc ... hồ lại hết nước. Còn nhớ mỗi khi vào mùa nóng, qua báo đài, cả nước hồi hộp theo dõi mực nước trong mấy cái hồ thuỷ điện. Hồi hộp không kém người trên xa lộ phải theo dõi mức xăng đang cạn kiệt, khi mà trạm đổ xăng chẳng biết nơi đâu.
Năm này qua tháng nọ, biết trách ai đây, có lẽ chỉ còn biết trách ông trời sao không chịu đổ mưa để dân tôi phải khổ như thế. Nhưng ông trời ơi, có mưa cũng phải từ từ đừng nôn nóng vội vàng không thì đây đó người dân lại khổ vì đường phố ngập lụt Sad
@Katie_wang aaa
:)
Chao admin ! Minh da gang bo voi nghethuatsong.info lau roi tu khi con la .biz Minh thay website rat huu ich . minh cung hieu dc kho khan cua BQT . Minh dong y voi y kien cua HATGIONGTAMHON . Se co cach giai quyet de duy tri website
t d0k laj 2 lan ruj ma chua hjeu het y nghja cua no.t kug ko pjt mjh thuoc trg hop na0 nua.y va thjx ranh gjoj do wa that rat mog mjh,ma ko faj aj kug fan bjet dc.t la 1 ng trog so do.
Hihi!
Bùn quá,thật sự thì trang nghethuatsong đã đem lại 1 ngôi nhà chung để chia sẻ và đã làm thay đổi suy nghĩ và cuộc sống của mình rất nhiều,đến hôm nay lại phải dừng lại rùi,cam ơn conmatdo rất nhiều rất nhiều,xin nhận 1 lời cảm ơn thật lòng của mình đến bạn và ban quản tri thật nhiều,chúc cuộc sống và sự nghiệp của tất cả các bạn luôn thành công và mãi mãi tốt đẹp.Mong 1 ngày gặp lại .......................................................................................................................................................................................
Cám ơn BQT vì thời gian qua.Nếu đây có thể là lần cuối,tôi muốn gửi lời chúc tới tất cả chúng ta,những thành viên cũng như các bạn đang xem trang web này,chúc mọi người luôn thành công,tư tin,vững bước trên đường đời và tìm được hạnh phúc trong cuộc đời.Hi vọng trang web sẽ trở lại.
Mình tin là với tất cả niềm tin, hi vọng và ủng hộ của mọi ng, diễn đàn sẽ luôn và mãi là 1 người bạn kết nối, sẻ chia !
Bài viết rất hay.
Nếu còn yêu nhau thì hãy quay về với nhau, k nên sống với một người mà mình k có t.cảm, c/sống sẽ chứa đầy những buồn bã, cô đơn. Nếu không thể quay về với nhau, hãy xóa bỏ đi quá khứ và chấp nhận c/sống thực tại. Cả 3 sẽ cùng đau khổ.